KunIT.hOtgOO.nEt
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
KunIT.hOtgOO.nEt

2-Tek
 
Trang ChínhLá thư của một nữ đồng tính EmptyTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập


Lá thư của một nữ đồng tínhXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Fri Jun 04, 2010 7:39 am
Lá thư của một nữ đồng tính Bgavatar_06
Lá thư của một nữ đồng tính Bgavatar_01Lá thư của một nữ đồng tính Bgavatar_02_newsLá thư của một nữ đồng tính Bgavatar_03
Lá thư của một nữ đồng tính Bgavatar_04_newadminLá thư của một nữ đồng tính Bgavatar_06_news
Lá thư của một nữ đồng tính Bgavatar_07Lá thư của một nữ đồng tính Bgavatar_08_newsLá thư của một nữ đồng tính Bgavatar_09
[Thành viên] - admin
Admin
Admin
Zodiac : Taurus Tổng số bài gửi : 1386
Điểm thưởng : 4216
Cảm ơn Cảm ơn : 28
Sinh nhật : 11/05/1995
Tham gia ngày : 26/03/2010
Tuổi : 28
Đến từ : ĐỒng Nai - Biên Hòa
Humor Humor : Ố là la.......

Lá thư của một nữ đồng tính Vide

Bài gửiTiêu đề: Lá thư của một nữ đồng tính
http://kunit.co.cc

Nguồn : http://kunit.hotgoo.net/t1337-topic

Tiêu Đề : Lá thư của một nữ đồng tính

KunIT.hOtgOO.nEt - Nơi sân chơi lành mạnh :)

--------------------------------------------------
11/06/2009 9:41


(KunIleO) Ngày... tháng... năm... Hôm qua con “chat” với đứa bạn thân, con nói cho nó nghe những sự thật mẹ à, những sự thật mà ngay cả mẹ cũng chưa bao giờ biết về con. Những sự thật mà mỗi lần nói ra là mỗi lần cảm xúc trong con trào dâng mãnh liệt, và con thấy mình can đảm…


Rồi con khóc. Nước mắt của việc che đậy một sự thật sau ngần ấy năm.
Con đã khóc với mẹ khi con đau, khi con còn thơ bé, khi con vấp ngã. Nhưng làm sao con gục đầu lên vai mẹ để khóc cho sự thật của con? Và con sẽ nói gì đây?
Hôm qua bạn ấy còn hỏi con dạo này có siêng về nhà như trước nữa không. Con chỉ trả lời là không và giữ cái lý do lại cho riêng con. Vì con không dám nói rằng con trốn tránh ánh mắt của mẹ, những cái nhìn trĩu nặng của ba. Và trốn tránh cả tình cảm gia đình mà con luôn hãnh diện. Lần rồi con về, ba nhìn bâng quơ nhà hàng xóm và bảo: “Thèm nghe một tiếng ông ngoại ơi quá!”, con nghe đắng nghét nơi cổ họng. Điều tưởng chừng giản đơn và tất yếu mà con cũng không làm nổi.
Chợt nhớ đến điều con nói, rằng con sẽ nói những sự thật về con năm 25 tuổi với ba mẹ mà rùng mình. Có thật con sẽ làm điều đó vào mùa xuân này? Hơn vài lần con nghĩ thế, hơn vài lần con quyết định thế, nhưng càng cận ngày về, con càng thấy sợ hãi, càng sợ sự đối diện ấy. Mẹ sẽ như thế nào mẹ nhỉ? Lại bảo con “thôi con đừng nói gì với ba” hay sẽ tức giận với con? Hay mẹ sẽ khóc vì không biết mẹ đã làm gì sai mà con lại như thế? Hay mẹ sẽ bảo con thôi ý nghĩ lệch lạc đó đi? Mẹ không sai gì cả, mẹ à, nên mẹ đừng khóc. Những giọt nước mắt của mẹ lại làm con nghĩ con đang sai, dù đã nhiều lần con tự nhủ con sẽ nói với mẹ rằng con không sai, rằng đó là điều tự nhiên như bao điều tự nhiên khác.
Con cảm thấy mình trẻ con, bốc đồng và ấu trĩ. Ấu trĩ cả khi con nghĩ là ba mẹ thì dễ chấp nhận con hơn. Khi con chấp nhận chính mình, con đã mất bao lâu? Con đã hồ nghi những gì? Con đã cảm thấy thế nào? Con biết rõ những điều đó nhất. Vậy mà con muốn ba mẹ cũng sẽ chấp nhận con như thể những điều con nói chỉ là xin phép mẹ một chuyến đi chơi. Vậy mà con định mang điều này vào mùa xuân, mùa Tết, mùa ấm áp yêu thương của gia đình. Vậy mà con còn phân vân, nói trước ngày Tết, hay nói trước khi con rời nhà trở lại Sài Gòn.
Ngày... tháng... năm...
Nhớ khi con học lớp 1, con viết tay trái, mẹ khẻ tay và nắn con viết bằng tay phải. Con tập và cố gắng mãi cũng viết được bằng tay phải đến tận bây giờ, nhưng ngoài viết ra thì mọi sinh hoạt con đều dùng tay trái là chính, và mẹ cũng chưa bao giờ phàn nàn gì về điều đó cả, chỉ thỉnh thoảng cốc đầu con “giống y như mấy chú mày!”. Rồi khi con học phổ thông, con cũng nghĩ rằng khi con tập và cố gắng thì con sẽ có thể yêu một người mà con muốn, và mọi người muốn. Cho đến khi chính người ấy dạy con rằng không có khái niệm “cố gắng yêu”, con tim luôn có lý lẽ riêng của nó thì con biết rằng con sẽ làm trái ý mẹ, sẽ đi một con đường khác và “chống đối” lại hoàn toàn với ý niệm của ba mẹ, của mọi người.
Liệu có một lần nữa mẹ lại cốc đầu con và bảo “Con thế nào cũng là con của mẹ, và mẹ tin con” không?
Tất cả là quyết định của con trước cuộc sống này, sao con lại đổ nó lên vai mẹ được nhỉ? 25 năm trời nuôi con, có lẽ mẹ không bao giờ mong con như thế. Và dù đúng hay sai, con cũng không bao giờ mong có ngày con làm sai ý mẹ.
Ngày... tháng... năm...
Mấy đêm liền những giấc mơ ám ảnh con. Con thấy nước mắt em rơi ngày em nghe về con như thế, một chút ngỡ ngàng, thêm chút hồ nghi. Con nhớ ánh mắt anh khi anh mất con về tay một người con gái. Và rồi con tự hỏi, con sẽ làm gì đây? Sẽ nói với mẹ hết tất cả sự thật rồi trốn chạy khỏi nhà cho đến khi sự bao dung của một người mẹ kéo con về? Mặc mẹ trong suốt thời gian đó đấu tranh trong khổ sở, vì con, vì đứa con ngoan hiền gương mẫu của mẹ? Phải không, mẹ của con? Hay con sẽ cố cứng đầu bảo vệ cái sự thật của con mặc mẹ nài nỉ, mặc mẹ lo lắng cho con? Hay con sẽ khuất phục và cam chịu một cuộc sống mà rồi cả mẹ lẫn con đều sẽ đau khổ dằn vặt, để đến một ngày mẹ cũng vì tình thương của một người mẹ mà bảo con, thôi con hãy sống theo ý con đi, rồi mẹ quay đi giấu vội nước mắt sợ con nhìn thấy lại mềm lòng?
Nhưng con chưa bao giờ nằm mơ thấy rằng con đứng ở vị trí của mẹ, rồi con sẽ làm gì. Vì con không biết cách biệt hơn 20 năm tuổi có hướng mẹ cùng suy nghĩ với con? Và vì con quá ích kỷ chỉ biết nghĩ cho riêng mình.
Con nhớ những năm con học cấp 3, đại học, mỗi lần con đi chơi xa, đi cắm trại hoặc đi đêm không về, mẹ đều dặn dò con đừng nói gì với ba hết. Con không rõ mẹ đã nói như thế nào để hợp thức hóa chuyện đó. Cũng như lần này, con tự hỏi con sẽ nói gì để hợp thức hóa chuyện này với cả ba và mẹ vậy. Hay con nên lặng im? Giá mà con có thể hỏi mẹ.
Ngày... tháng... năm...
Mọi con sông đều đổ về biển. Và cũng như mẹ luôn nói với con “nước mắt chảy xuôi”, con biết dù con không ngoan, dù con như thế nào, thì con cũng là con của mẹ, cũng là người mà mẹ yêu thương nhất.
Dù con bao nhiêu tuổi.
Dù con đồng tính.
Cuối cùng con cũng không đủ can đảm để nói điều đó với mẹ. Nhưng một ngày nào đó những dòng chữ này sẽ thay con nói lên tất cả. Và mẹ hãy tin rằng con vẫn luôn rất tự hào là con của ba mẹ. Con mong mẹ hiểu và thương con.


Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!



Lá thư của một nữ đồng tính

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
KunIT.hOtgOO.nEt :: Thế giới thứ 3 :: World Of Les :: Thông tin, Tìm hiểu về Les-









Lá thư của một nữ đồng tính Kutezone_03_04
 
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất