KunIT.hOtgOO.nEt
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
KunIT.hOtgOO.nEt

2-Tek
 
Trang ChínhMột đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông EmptyTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập


Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh môngXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Wed Nov 03, 2010 11:39 pm
Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Bgavatar_06
Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Bgavatar_01Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Bgavatar_02_newsMột đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Bgavatar_03
Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Bgavatar_04_newadminMột đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Bgavatar_06_news
Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Bgavatar_07Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Bgavatar_08_newsMột đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Bgavatar_09
[Thành viên] - admin
Admin
Admin
Zodiac : Taurus Tổng số bài gửi : 1386
Điểm thưởng : 4216
Cảm ơn Cảm ơn : 28
Sinh nhật : 11/05/1995
Tham gia ngày : 26/03/2010
Tuổi : 28
Đến từ : ĐỒng Nai - Biên Hòa
Humor Humor : Ố là la.......

Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Vide

Bài gửiTiêu đề: Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông
http://kunit.co.cc

Nguồn : http://kunit.hotgoo.net/t1430-topic

Tiêu Đề : Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông

KunIT.hOtgOO.nEt - Nơi sân chơi lành mạnh :)

--------------------------------------------------
Không điện, không nước dùng giữa mênh mông nước lũ, đêm sóng vỗ oàm oạp vào mạng sườn đồi, tiếng vạc đi ăn đêm kêu đến rợn người. Hai mẹ con chị Hương thao thức cả đêm, chốc chốc lại trở mình vì “căn nhà” đã tan hoang sau nước lũ...

5 ngày, nước lũ vẫn sâu hàng mét cô lập cả làng
9 giờ sáng ngày 21/10, chúng tôi rời thị trấn Hương Khê, phải mất nửa giờ để bắt được chuyến xe về xã Phương Điền - một trong hai xã ngập nặng nhất hiện nay của Hà Tĩnh, cách trung tâm huyện gần hai chục cây số. Đi bộ đường đồi gần 5km, 4 giờ chiều mới vào được tới nơi có đò đi vào xã Phương Điền. Cũng vừa lúc chúng tôi đặt chân tới bến tạm thì đò về tới nơi.
Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông P1140858
Giữa mênh mông nước lũ, đò là phương tiện duy nhất để đi lại.
Tưởng chỉ mất vài phút là tới được các hộ bị chia cắt, nhưng đò phải đi mất gần một giờ đồng hồ. Ông lái đò tên Hiền cho biết, giờ nước đã rút hơn 2 mét so với những ngày trước, nhưng có chỗ cắm ngập cây sào này cũng không tới được đất... Vạch hàng cây dày đặc để vào làng, những ngọn tre giăng như màn tre trước mặt chúng tôi.
Ông lái đò nhiệt tình đưa phóng viên đi thăm những hộ dân trong các xóm. Hơn 5 giờ chiều, khi mà mặt trời đang khuất dần sau những ngọn núi phía xa, chúng tôi ghé thăm nhà anh Đặng Văn Bát, chị Lê Thị Mao, tại xóm 1 xã Phương Điền. Quang cảnh tan hoang sau hai trận lũ để lại đập vào mắt chúng tôi. Cây cối lấm lem từ ngọn tới gốc, rác rưởi giăng mắc kín ngọn cây, khoảnh vườn phía trước nhà tan hoang.

Vào nhà, vợ chồng anh chị cũng chỉ vừa cọ xong chiếc giường bê bết bùn đất. Vợ chồng anh chị đang tranh thủ ăn bát mỳ tôm nấu vội vì sợ trời tối.

Hai vợ chồng vừa lùa được mấy con trâu lên ngọn đồi cao hơn bên cạnh để gửi, về tới nhà ướt sũng vì mưa lớn. Nước lũ bất ngờ dâng cao một cách chóng mặt, hai vợ chồng trèo lên chếnh nhà, mở mấy viên ngói rồi ngồi thu lu trên nóc nhà suốt 3 ngày 3 đêm, nhai mỳ tôm sống, uống nước cầm hơi đợi nước rút.

Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông IMG3833
Vợ chồng anh Bát, chị Mao ăn vội bữa tối chỉ với mỳ tôm.
Chị Mao kể lại: “Hôm đó, nước lớn dữ lắm. Hắn trôi ầm ầm hây, lợn gà bị hắn cuốn trôi sạch cả rồi. Nỏ còn chi cả”. Ngay cả bao gạo mà vợ chồng anh chị vừa nhận được từ đoàn cứu trợ cho bà con trong trận lũ trước vào ban trưa, chưa cả kịp mở ra nấu thì nửa buổi chiều nước đã cuốn trôi đi cùng mọi thứ.

Mấy ngày vừa qua, nước sạch không có để ăn, hằng ngày anh phải đi thuyền 3 cây số lên quốc lộ để lấy được một thùng nước đủ cho hai vợ chồng anh chị dùng trong một ngày.

Trằn trọc giữa nơi sóng nước
Rời nhà anh Bát, chị Mao với hình ảnh hai vợ chồng ăn vội vài sợi mỳ tôm trước khi trời tối mà lòng chúng tôi như quặn thắt. Đến xóm 1 bên quả đồi khác - nơi mà hai mẹ con chị Lê Thị Hương đang trú trong cái lán chừng 3 mét vuông được dựng tạm trên ngọn đồi tránh lũ. Ghé thuyền vào mép đồi, chị Hương (42 tuổi) đang lúi húi múc nước lũ cọ chiếc giường đã tan nát ngẩng lên với ánh mắt tò mò khi thấy “khách lạ”, chị mời lên “nhà” uống nước.

Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông P1140926
"Ngôi nhà" của mẹ con chị Hương vừa được thanh niên tình nguyện dựng lại thì lại bị lũ phá hủy.


Để lên “nhà” chị trên đỉnh đồi, phải đi qua ngôi nhà cũ, nói là nhà chứ thực ra, chỉ là túp lều lợp lá cọ, vách đất. Ngôi nhà tuềnh toàng lạnh ngắt bởi nền đất ướt bốc mùi ẩm mốc lên. Trên túp lán tạm khi 6 giờ tối, bóng trăng đã tỏ, cậu con trai chị Hương với cái dáng còm choắt đang học lớp 8 phồng mồm thổi lửa đun nồi nước nấu mấy gói mỳ tôm mới nhận được từ các đoàn cứu trợ.
Quyết định ở lại lán nhỏ cùng mẹ con chị trên quả đồi giữa mênh mông biển nước lũ vẫn đang ầm ầm chảy. Chúng tôi đem lương khô, nước khoáng và một chút thực phẩm được chuẩn bị sẵn từ Hà Nội ra cùng hai mẹ con chị Hương ăn bữa tối. Bữa tối liên tục bị đứt quãng bởi những lời nấc nghẹn của chị Hương kể về cái ngày mà lũ đợt hai về.

“Bữa trước, lũ mới qua, chưa được mấy ngày, những thanh niên tình nguyện vừa mới giúp tôi sửa sang lại túp lều kia. Hai ngày sau, mưa lớn quá trời, nước từ đâu kéo về ầm ầm, hai mẹ con tôi chỉ kịp bê chiếc ti vi và vài bộ quần áo chạy lên trên đỉnh này. Lúa gạo thì ướt sạch cả, ở đồi núi thế này dù hai hôm nay nắng cũng không thể phơi nổi. Còn lại, hai con lợn với mấy con gà thì bị nước lũ cuốn trôi sạch rồi. Giờ chẳng còn chi hết cả”, chị hương nấc nghẹn.

Cậu con trai Lê Xuân Đạt của chị đang cầm bánh lương khô, thò tay với chai nước khoáng tu ừng ực rồi tiếp lời mẹ. “Sách vở của cháu cũng chẳng còn quyển nào hết nữa cả”, cồi cậu quay sang nhìn mẹ…

Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông P1140945_1
Đạt đang đun nước nấu mỳ tôm cho bữa tối.


Bữa tối kết thúc một cách chóng vánh. Chúng tôi cũng chẳng thể ăn nổi mỳ tôm, hay lương khô bởi chỉ mải nghe hai mẹ con chị kể lại những ngày trong hai trận lũ vừa qua mà mẹ con chị phải chống chọi lại.
8 giờ tối, không gian u tịch đến ghê rợn. Dù trời có trăng trung tuần vằng vặc nhưng cũng không thể xóa đi cái tối tăm không ánh đèn điện nơi bị cô lập này. Chúng tôi trải áo mưa trên đám cỏ, lấy con dao chặt vài cành cây cắm tạm che sương xuống ngay cạnh chiếc lán nhỏ của hai mẹ con chị Hương để ngủ.
Dù mấy ngày nay, đi đường, mang đồ mệt mỏi nhưng chúng tôi cũng không thể ngủ được. Những âm thanh phát ra trong đêm tối như vẽ ra cảnh nước lũ khủng khiếp tàn phá xóm làng của bà con.
Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông IMG3857_4
Hai mẹ con chị Hương ăn tối trong chiếc lán tạm.
Tiếng giun dế kêu khắp nơi ran ran, tiếng nước lũ oàm oạp vỗ vào bờ những quả đồi nằm giữa mênh mông sóng nước như muốn nuốt chửng và cuốn phăng tất cả mọi thứ. Tiếng vạc đi ăn đêm kêu oàng oạc vang vọng từ trên nền trời cao vút nghe đến rợn người. Càng nghe, càng tượng tượng ra cảnh tang tóc thê lương mà lũ lụt để lại cho đồng bào các tỉnh miền Trung nói chung và xã Phương Điền này nói riêng.
Có lẽ chúng tôi nghĩ một thì mẹ con chị Hương nghĩ cả trăm, cả nghìn lần hơn thế. Bởi giờ đây, sau hai trận lũ dữ đã lấy đi của mẹ con chị toàn bộ mọi thứ mà chị phải vất vả dành dụm chắt chiu… Lo vì ngôi nhà giờ đây đã tan hoang sau lũ, bức vách sau nhà cũng bị sập đổ, mái thì xiêu vẹo, xập xệ, cảnh mẹ góa con côi không biết bám víu vào ai, bà con hang xóm thì cũng chẳng hơn gì mình, hơn nữa lại bị chia cắt bởi lũ dữ… Chị nằm trên chiếc giường cũ kỹ bên cậu con trai, chiếc giường liên tục phát ra những âm thanh kẽo kẹt như sắp sập xuống vì chị trở mình…
Gần 4 giờ sáng, chị Hương lại chắt từ trong chiếc can cáu bẩn một ít nước ra chiếc nồi méo sẹo đặt lên mấy viên gạch đun lên để uống, rồi chị lại lúi húi đem mỳ tôm ra nấu, chuẩn bị bữa sáng cho cậu con trai và “khách”. Nhưng chúng tôi ngăn lại, vì chúng tôi còn lương khô mang theo, “chị để dành mỳ tôm cho cháu Đạt”…Đúng hẹn, 5 giờ sáng, ông lái đò có mặt đưa để đưa chúng tôi ra ngoài. Tạm biệt chị ra về, để lại cho Đạt mấy gói lương khô và thực phẩm ăn liền để lên thuyền mà nhớ mãi câu nói đầy chân tình của chị tối hôm trước: “Các chú vô đây thăm bà con là bà con quý lắm. Tối nay ở đây cho biết cảnh bà con vùng lũ sống khổ sở ra sao hầy?”…

Theo VTC News



Mọi lúc, mọi nơi mỗi người trong chúng ta đều có thể lập tức giúp đỡ được cho đồng bào miền Trung.

Nhắn tin theo cú pháp đơn giản UH gửi 1405 (10.000đ/tin) hoặc UH gửi 1409 (18.000đ/tin) của Cổng thông tin nhân đạo quốc gia là bạn đã hành động thiết thực để cứu trợ đồng bào miền Trung ruột thịt.


Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!



Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
KunIT.hOtgOO.nEt :: CỔNG THÔNG TIN NHÂN ĐẠO QUỐC GIA 1400 :: Chung sức cùng đồng bào miền Trung :: Mảnh đời đặc biệt-









Một đêm trên đồi tránh lũ, giữa nước mênh mông Kutezone_03_04
 
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất